ʚɞ𝘿𝙤𝙧𝙮ʚɞ
ID:22359580
0关注
7粉丝
7获赞
动态
短视频
#hanhtrinhphattrienbanthan
Vì cuộc đời là một chuyến leo núi.
Những hận thù, nuối tiếc, đau buồn là những viên đá.
Ta cứ nhặt từng viên bỏ vào ba lô trên lưng.
Càng đi càng mệt, càng đi càng oán trách đường xa.
Chỉ khi chấp nhận đổ hết đá ra, vai mới nhẹ, chân mới bước thảnh thơi.


#hanhtrinhphattrienbanthan
Quyết định đúng đắn nhất tôi từng đưa ra là chọn sự im lặng.
Không phải im lặng vì yếu đuối, mà là im lặng vì đã đủ rõ ràng.
Cuối cùng tôi cũng hiểu rằng mình không cần phải chứng minh điều gì cả, không phải nhân cách, không phải ý định, cũng không phải trái tim mình. Tôi đã thôi dồn năng lượng để thuyết phục người khác rằng mình là người tốt. Tôi đã thôi cố gắng sửa chữa những điều mình không gây ra. Tôi đã thôi chiến đấu để ai đó nhìn thấy giá trị của tôi, khi nó vốn đã ở ngay trước mắt họ từ đầu.
Mọi người sẽ tin điều họ muốn tin, chọn điều họ muốn chọn và hành xử theo cách họ muốn — đó là lựa chọn của họ.
Tôi chỉ mong rằng một ngày nào đó họ không ngoảnh lại và nhận ra rằng mình đã đánh mất một điều chân thật trong lúc mải chạy theo những thứ tạm bợ.
Còn tôi, tôi tiếp tục bước về phía trước.
Lặng lẽ.
Vững vàng.
Tự do, bình yên, và cuối cùng cũng chọn chính mình — không chút do dự.

1. Ái – gốc rễ của luỵ Phật dạy: “Ái sinh khổ”. Ái không chỉ là yêu, mà là muốn giữ – muốn sở hữu – muốn đúng như ý mình.
• Muốn người đó vẫn thuộc về mình
• Muốn quá khứ khác đi
• Muốn cảm giác hạnh phúc cũ quay lại
👉 Khi đối tượng đã mất mà tâm vẫn muốn, thì khổ sinh ra.
⸻
2. Chấp – giữ chặt cái đã mất Luỵ nặng nhất không phải lúc yêu, mà là lúc không chịu buông. Chấp gồm:
• Chấp người: “Chỉ người đó mới hợp với mình”
• Chấp kỷ niệm: nhớ cảm xúc, không nhớ sự thật
• Chấp bản ngã: “Mình từng quan trọng với họ” 👉 Duyên đã tan, nhưng chấp chưa tan, nên thời gian không có tác dụng.
⸻
3. Vô thường – hiểu mà chưa thấm Ai cũng biết mọi thứ vô thường, nhưng không thấy bằng tuệ giác.
• Cảm xúc vô thường
• Con người vô thường
• Duyên hợp thì đến, duyên tan thì đi Luỵ là vì: Tâm đòi cái vô thường phải thường hằng
⸻
4. Ngã – cái “tôi” bị tổn thương Nhiều người tưởng mình còn yêu, nhưng thực ra là:
• Cái tôi bị bỏ rơi
• Cái tôi không chấp nhận thất bại
• Cái tôi từng được chọn, nay không còn 👉 Luỵ lúc này là bảo vệ bản ngã, không phải tình thương.
⸻
5. Nghiệp duyên – hết duyên nhưng còn nợ tâm Theo Phật pháp:
• Có thiện duyên → đến với nhau nhẹ nhàng
• Có nghiệp duyên → yêu sâu, khổ nhiều, khó dứt Chia tay mà còn luỵ là vì:
• Nợ cảm xúc đã trả chưa xong
• Bài học chưa học trọn Khi hiểu ra bài học, luỵ tự tan – không cần cố quên.
⸻
6. Tà kiến về tình yêu Nhiều người nhầm:
• Hy sinh = yêu đúng
• Đau nhiều = yêu sâu
• Không quên = chung tình Trong Phật pháp: Yêu mà làm mình khổ lâu dài là ái, không phải từ
7. Buông theo Phật pháp (không phải trốn tránh) Buông không phải:
• Ghét người cũ
• Phủ nhận kỷ niệm
• Ép mình quên Buông là:
• Thấy rõ duyên đã hết
• Không đòi quá khứ phục vụ cảm xúc hiện tại
#hanhtrinhphattrienbanthan


“ Bình yên không phải là không có sóng gió, mà là giữa xô bồ vẫn giữ được lòng mình an nhiên.
Là khi trời nổi gió, lòng vẫn vững vàng.
Khi thế giới ồn ào, ta chọn lắng nghe sự tĩnh lặng bên trong.
Không cần chứng minh với ai, chỉ sống cuộc đời của riêng mình – nhẹ nhàng và đủ đầy.
Bình yên chưa bao giờ xa, chỉ chờ ta buông bớt muộn phiền để nhận ra.

#hanhtrinhphattrienbanthan
Một đôi giày, lúc vừa mua, chỉ bám bẩn một chút đều sẽ cúi xuống mà lau cho sạch sẽ.
Đi lâu rồi, dù cho có bị người ta dẫm lên một bước, bạn cũng hiếm khi cúi đầu mà ngó xuống.
Con người nói chung đều như vậy, bất luận đối với sự vật hay tình cảm đều là vậy. Lúc ban đầu, cô ấy chau mày một cái, bạn đều là đứng ngồi không yên.
Sau này, có rơi nước mắt rồi, bạn cũng chẳng cảm thấy khẩn trương gì nữa.


#bachhop# #hanhtrinhphattrienbanthan
Có những mối quan hệ, ngay từ rất sớm đã biết là không có kết quả. Không cần ai nói, bản thân người trong cuộc cũng cảm nhận được điều đó. Chỉ là, khi còn yêu, người ta thường chọn nhắm mắt lại trước sự thật.
Sự cố chấp bắt đầu rất âm thầm. Ban đầu chỉ là tự an ủi: “Thêm một chút nữa thôi.” Rồi dần dần trở thành níu kéo, hy vọng, và cuối cùng là tự làm đau chính mình. Người ta không rời đi ngay khi biết là sai. Bởi vì nếu chưa đi đến tận cùng, sẽ luôn day dứt rằng mình đã bỏ cuộc quá sớm. Thế nên có những người chấp nhận yêu đến cạn kiệt, đau đến kiệt sức, chỉ để đổi lấy một sự rõ ràng.
Có một giai đoạn, người ta dũng cảm đặt lòng tự trọng của mình trước mặt người khác. Dũng cảm để bị từ chối. Dũng cảm để nghe những lời lạnh lùng, thờ ơ, thậm chí là tàn nhẫn. Không phải vì không biết đau, mà vì cần đủ đau để có thể buông.
Khi tình yêu bị bào mòn từng chút một, khi hy vọng không còn chỗ bám víu, lúc đó sự thức tỉnh đến rất nhẹ. Không ồn ào, không bi lụy, chỉ là bỗng dưng không còn muốn níu nữa. Người ta buông không phải vì hết yêu, mà vì đã yêu đủ rồi. Đủ để hiểu rằng có những mối quan hệ chỉ tồn tại để dạy người ta cách buông tay, chứ không phải để đi cùng nhau đến cuối con đường.
Sự cố chấp, suy cho cùng, là một chặng cần thiết với nhiều người. Vì có những bài học, nếu không tự mình trải qua, thì sẽ không bao giờ thật sự hiểu. Đủ đau, người ta sẽ tự khắc buông. Không cần ai khuyên. Không cần ai kéo. Chỉ là đến lúc, trái tim tự biết đã đến giới hạn của nó rồi..

#hanhtrinhphattrienbanthan
"Tập lắng nghe để hiểu
Tập nhìn kỹ để thương"
Chúng ta như nhau cả
Đều là người bình thường
Nếu ai làm em giận
Hãy quán chiếu thế này
"Chắc từ vô lượng phận
Mình mắc nợ họ đây"
Chắc gì họ vui thật
Khi đã làm mình đau
Có khi là sự thật..
Tim họ cũng nát nhàu
Thôi thì thay vì giận
Mình chọn cách mỉm cười
Mỗi người một số phận
Đời mình, mình cứ tươi.

#foryou #vedepngontu
Nhân gian rộng lớn, muôn sự khiến lòng người mỏi mệt:
Có điều đến không báo trước, có chuyện đi chẳng kịp lời từ biệt, có người ở lại trong ký ức lâu hơn ta mong muốn, Có nỗi buồn không còn đau, chỉ âm ỉ như tro tàn sau lửa, có nhớ nhung không còn gọi tên, chỉ lặng lẽ nằm yên trong gió. Tháng năm lặng lẽ trôi qua như nước, những điều ta từng nắm chặt cũng dần học cách buông. gặp gỡ là duyên, rời xa là phận, giữ được một đoạn bình yên giữa phong ba đã là may mắn.
Đến cuối cùng, ta học cách mỉm cười với những điều không trọn vẹn, đem cô độc hong khô dưới nắng, rồi chậm rãi bước tiếp. Không oán thán, cũng chẳng cầu xin. ”

√™ ❕Pie♻️: nhân gian rộng lớn, muôn sự tại tâm. Tâm mệt người mệt, tâm an đời rộng thênh thang 😘
#hanhtrinhphattrienbanthan
Khi bạn không còn ham cầu bất cứ điều gì, cả đất trời này đều thuộc về bạn. Mọi mỗi quan hệ, chỉ cần bạn không cần nữa, thì 'thế trận' sẽ tự tan.
Hãy nhớ lấy: Quy tắc của thế giới này là khi bạn không còn để tâm nữa, thì bài toán khó đó sẽ tự có lời giải. Bạn sẽ nhận ra rằng, khi bạn cứ khổ sở chấp niệm vào một mối quan hệ nào đó, bị cuốn sâu vào vòng luẫn quẩn, đó chính là lúc bạn đau khổ nhất. Nhưng khi bạn lựa chọn từ bỏ, bạn sẽ thấy nhẹ lòng và thanh thản hơn rất nhiều.

√™ ❕Pie♻️: em đã từ bỏ chưa
















